
1. Bạn ăn món này thấy ngon nhưng người khác có thể không ăn được…
Một món ăn có thể với bạn là ngon, hấp dẫn, gợi ký ức đẹp, nhưng với người khác lại là khó ăn, khó nuốt, thậm chí gây dị ứng.
Cái ngon hay dở ở đây không nằm trong bản chất của món ăn, mà nằm ở trải nghiệm, thói quen, cơ địa và tâm thế của từng người.
2. Bạn mặc cái áo này rất đẹp nhưng người khác thì có thể mặc không hợp và không đẹp…
Chiếc áo bạn mặc khiến bạn tự tin, rạng rỡ, hợp dáng, hợp màu da.
Nhưng khi một người khác khoác lên, có thể lại không phù hợp, không mang lại cảm giác đẹp.
Cái đẹp vì thế không có khuôn chuẩn chung, nó đến từ sự hài hòa giữa bản thân và thứ mình lựa chọn.
3. Bạn thấy vấn đề này không thể chấp nhận được nhưng người khác thấy nó là bình thường và không sao…
Có những điều bạn cho là khó chấp nhận, là ranh giới không thể vượt qua.
Nhưng với người khác, điều ấy lại bình thường, thậm chí họ còn thấy chẳng có gì đáng để bận tâm.
Nhận thức về đúng – sai, hợp lý – vô lý không hoàn toàn khách quan.
Nó phản chiếu nền tảng trải nghiệm, môi trường sống và hệ giá trị riêng của mỗi người.
4. Bạn thấy cuộc sống như thế này là rất thiếu thốn nhưng người khác cũng giống bạn lại đang thấy ổn…
Có khi bạn nhìn cuộc sống mình hiện tại và thấy thiếu thốn, thiệt thòi, không đủ đầy.
Nhưng cùng một hoàn cảnh ấy, người khác lại thấy ổn, thấy bình thường, thậm chí biết ơn vì có được những điều giản dị đang có.
Cảm nhận hạnh phúc hay bất hạnh vì thế đến từ chính tâm thế sống của mỗi người, chứ không phải chỉ từ hoàn cảnh bên ngoài.
=> Bất kỳ vấn đề gì hay thứ gì sẽ luôn hợp lý và tạo sự thích thú…. hoặc ngược lại luôn thấy vô lý và đáng ghét…
Đó là do quan điểm sống của mỗi người khác nhau dẫn đến cách nhìn và sự cảm nhận khác nhau…
Từ món ăn, bộ quần áo, một vấn đề xã hội, cho đến cả lối sống, đều tồn tại song song hai mặt có thể hợp lý, thú vị, đáng yêu với người này nhưng lại vô lý, khó chịu, đáng ghét với người khác
=> Không thể cưỡng cầu bắt người khác phải giống bất kỳ ai… hoặc cũng đừng thấy phiền vì bản thân không được công nhận…. hoặc đừng sống mà cứ phải xét nét nhau…
Bởi chính sự khác biệt trong quan điểm và hệ giá trị đã tạo nên cách nhìn nhận khác nhau.
Vì vậy, ta không thể và không nên cưỡng cầu người khác phải giống mình, cũng không cần phải phiền muộn khi chính mình không được thấu hiểu hay công nhận.
=> Cuộc sống vốn dĩ vẫn luôn luôn vận hành tự nhiên.
Con người vốn dĩ cũng luôn bản năng trong sự tự nhiên đó… mà sinh ra. Mỗi cá thể có một nhịp sống, một màu sắc, một cách cảm nhận.
Sống hợp lý không phải là sống để giống nhau, mà là biết tôn trọng sự khác biệt, biết chọn cách nhìn tích cực cho chính mình, và học cách buông bỏ nhu cầu kiểm soát hay phán xét người khác.
Đừng sống bằng sự xét nét, soi chiếu, hoặc cố gắng ép mọi người tuân theo một chuẩn mực duy nhất. Điều đó chỉ khiến ta mệt mỏi và tạo ra khoảng cách.