Hiện nay văn hóa mở cửa hơn cho mọi người. Mọi người có cơ hội nắm bắt và giao lưu. Nhưng lại có một mặt trái mà chúng ta cần nhìn thẳng đó là văn hóa xấu xí của một bộ phận người Việt.
1. Văn hoá tính toán xấu xí
– Mất tiền rồi thì ăn cho thoải mái, bỏ đi cũng được. => Tội gì!
– Người ta có giúp mình đâu mà mình phải giúp họ. => Lắm chuyện!
– Cứ chờ xem người ta có nhờ không đã thì mới giúp. => Không phải mua việc!
– Người ta sòng phẳng như vậy chắc tính toán lắm đây, nên mình cũng phải cẩn thận. => Chụp mũ lòng tốt và sự thẳng thắn!
– Người ta tự nhiên mà tốt với mình à, chắc phải muốn gì đó. => Đa nghi không thừa!
– Sếp thì nói gì cũng chỉ là tốt cho họ thôi, đừng có tin. => Không cần trân trọng!
– Nhận như này thì chỉ làm thế thôi, sao phải hơn làm gì. => Nhận thức đòi hỏi!
– Người nhà chẳng giúp đi giúp người ngoài. => Khôn nhà dại chợ!
– Nhà mình chắc có hay ho không mà đi khuyên nhà người. => Ăn thua đố kỵ
– Nhà thì vẫn đi thuê mà phải mua ô tô để đi cơ. => Ghen ăn tức ở.
2. Loạn nhận thức
– Một xã hội mà đầu tư cúng bái không tiếc tiền, thậm chí đóng góp hảo tâm tiền tỷ để xây dựng đền chùa cho mình nhiều lộc và nghe chùa ở đâu chỉ cần hô một tiếng thì người cứ kéo đến cung tiến ùn ùn.
– Nhưng trường học, bệnh viện thiếu thốn. Kể cả trường vùng sâu xa vẫn chủ yếu từ tấm lòng của các team thiện nguyện nước ngoài và team tự làm của nhóm nhỏ người Việt, nhưng đi xin thì khổ sở mới có và phải một quá trình mới gom đủ.
– Cúng bái thay cho đầu tư tri thức, cầu may thay cho nỗ lực…, tham lam cá nhân thay cho nghĩ đến đại cuộc cộng đồng, đại cuộc của tương lai con em mình, con người. Đừng nghĩ rằng chỉ mình ổn, con mình ổn còn xã hội mặc bay vì mình là người Việt và có ở đất nước nào thì cũng cần phải là người Việt có văn hoá sống để không bị coi thường, dẻ dúng chứ.
Sẽ đi đâu về đâu khi nhận thức con người ngày càng chỉ ích kỷ cá nhân mình từ sự mong muốn trên trời ban xuống!
đến cả một cộng đồng!
3. Sống rất mâu thuẫn
– Người nói thẳng mà thật không bao giờ tin. Người nói dối mà khéo là tin ngay thậm chí tin đến tôn thờ!
– Khi có vấn đề lo lắng cần giúp thì người giúp nhanh, gấp với quy luật vốn dĩ nó không đến mức quá nghiêm trọng để không tốn tiền thì không tin. Người cố tình kéo dài lê thê bằng sự làm lớn, làm nghiêm trọng vấn đề lên trong ngọt ngào, vuốt ve…. thì đóng hết đợt tiền này đến đợt tiền khác vẫn vững bền tin thần kỳ sẽ đến!
– Đi làm trong đơn vị, công ty… lãnh đạo hoặc ông bà chủ tạo cho công việc, tiền lương, cơ hội thì luôn chê bai, nói xấu. Đồng nghiệp tiêu cực bầy đàn chẳng cho mình thứ gì mà chỉ cùng gào thét bắt sóng cùng xấu tệ đi cùng nhau thì tôn thờ như tri kỷ, thậm chí ân nhân.
– Lúc khó khăn cùng nhau thì vợ chồng cùng yêu thương, bạn bè làm chung thì cùng nhau gánh vác, vất vả cật lực cùng nhau đến khi có gốc để phát triển hơn nữa thì phá đi mối quan hệ để lại vật vã xây từ đầu!
– Bạn bè chơi với nhau nếu mình hơn thì sẵn sàng giúp bạn không tiếc. Nhưng bạn hơn mình thì lại thấy không vui!
– Lúc cần thì nói rất hay về sự cảm ơn, biết ơn. Không cần thì mọi thứ, mọi người đã giúp toàn vớ vẩn ai cần mà giúp, ai cần mà cho.
Thực sự những văn hóa xấu xí của một bộ phận người Việt ấy khiến cho con họ người xấu xí đi từ nhận thức cho đến hành động. Con người đang đặt lên trên cái tôi cá nhân, quyền lợi cá nhân và không thẳng thắn để thừa nhận những nhược điểm. Điều đó vô tình khiến cho cả nền văn hóa bị đi xuống. Hãy nhớ sống đẹp, nghĩ tích cực thì cuộc sống của bạn sẽ đẹp hơn. Một cá nhân đẹp trong lối sống sẽ lan tỏa!
Trả lời