Đọc các bài báo, câu chuyện về các thầy cô thời nay bị cha mẹ “XỬ” mà thấy thật xót xa, thật đau, thật bất lực, vì cái tôi của bố mẹ khiến thầy cô và con cùng khổ. Giá mà các cha mẹ bình tĩnh hơn để ngẫm sâu hơn, ngẫm xa hơn, ngược dòng về thời học sinh của mình thì có thể sẽ bớt đi sự nhanh chóng giải quyết vấn đề đến mức độ khiến nhiều người cảm thấy bàng hoàng
Blog
Nơi chia sẻ những bài viết của Phạm Hiền về những phương pháp nuôi dạy con cái, các bài học cuộc sống, sự kiện bình luận đang nóng ngoài xã hội
Biết yêu người hãy ngồi sau vô lăng
Biết yêu người hãy ngồi sau vô lăng và câu nói nghề lái xe được mọi người truyền nhau câu “nghề bạc bẽo nhất”. Bởi những người đã chọn nghề lái xe có lẽ đã xác định họ phải chịu áp lực rất cao bởi họ đang nắm trong tay sinh mạng của người khác . Chỉ thoáng sơ suất hoặc mất tập trung là họ sẽ phải trả giá.
Những sai lầm khi dạy con của cha mẹ
Không có đứa trẻ nào không thể tự mặc quần áo, dọn giường, gấp chăn, tự lo cho bản thân những việc cơ bản. Nhưng một đứa trẻ tự lập từ nhỏ sẽ “biết ơn” người khác khi được giúp đỡ các việc mà lẽ ra mình phải tự làm chứ chúng không xem đó là trách nhiệm mà người khác phải làm cho chúng. Điều này giúp chúng trở nên dạn dĩ, biết tự chịu trách nhiệm với bản thân và không trông cậy vào người khác qúa nhiều khi ra xã hội
Kỹ năng ứng xử – Trò chuyện cùng khổng tử
Người quân tử trong xã hội hiện đại phải biết “lấy chính trực để báo oán thù, lấy ân đức để đáp đền ân đức” thẳng thắn cho họ biết họ sai ở đâu, gây ra hậu quả gì, tự suy nghĩ để tự trả giá, tự thấy xấu hổ để tự vấn lương tâm có như vậy ta đã thể hiện được lòng bao dung, độ lượng, không thèm chấp lỗi, cứ đứng ở vị trí cao hơn dõi theo họ đang phải cúi thấp đầu. Đó mới là kỹ năng ứng xử của người quân tử trong xã hội hiện đại ngày nay.
Phụ nữ ơi! hãy lắng xuống một chút để lý trí hơn
Họ gồng mình lên trong sự gai góc, bất cần vì không muốn khóc để yếu đi bản lĩnh đàn ông. Nhưng bên trong thì giằng xé, gào thét mà chẳng biết phải thể hiện như thế nào cho đúng. Để khi hỏi đến thì nhìn thấy họ cứ phải gồng mình lên để người không phát run lên với sự xúc động nức nở bên trong. Chỉ thấy họ đang phải chấp nhận, bất lực rồi mặc kệ muốn ra sao thì ra cho cái gia đình vốn dĩ như nơi tạm bợ chỉ để đi về trong chán nản, mệt mỏi.