Một điều lạ lùng ở đàn ông là trái tim và cảm xúc rất phức tạp. Lúc yêu và chinh phục một cô gái nào đó họ sẽ hết lòng thậm chí dễ bị luỵ tình đến đáng thương hơn phái yếu nếu như bị từ chối. Lúc yêu họ sẽ luôn nói đã tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình và tiến tới hôn nhân.
Sống với nhau lúc khó khăn với nhiều gian truân và khổ sở nhất vẫn vững niềm tin đích thực này khi được vợ cùng đồng hành nỗ lực. Nhưng khi kinh tế khá hơn thì sự đòi hỏi của họ cũng leo thang. Họ sợ nhìn lại cảnh kém hơn trước kia cộng với sự sỹ diện đàn ông vốn dĩ luôn tồn tại, nên càng dễ dàng để quên đi tình yêu đích thực hiện tại mà đi tìm kiếm tình yêu đích thực khác hơn hoặc cao hơn.
Có người thì phũ phàng phụ bạc, nhưng cũng có người rất chân thành chia sẻ với vợ rằng “Anh không còn yêu em nữa, chúng ta chia tay thôi vì anh đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình rồi”.
Trong các buổi tư vấn về hôn nhân gia đình với muôn màu muôn vẻ của cả 2 nửa kiểu gì cũng đúng nhưng rồi kiểu gì cũng vẫn sai theo mong muốn của nửa kia. Đàn ông họ đã đưa ra lý lẽ về đòi hỏi thì kiểu gì người phụ nữ cũng sai vì chót đóng vai trò là vợ, trong khi tiềm thức mong muốn của người chồng với vợ, thì vợ phải như bồ.
Có lúc Phạm Hiền phải trải nghiệm bằng sự hài hước nhưng cũng cười ra nước mắt:
– Phạm Hiền: Ok em (vợ) bây giờ làm đẹp, đi chơi, cà phê với chồng đi và lúc chồng bận thì đi chơi với bạn bè, cứ hành động như người chưa có chồng con í.
– Thì các ông chồng luôn giẫy nẩy lên: Ấy không được, không thể được, sao chị xui vợ em thế, vậy con cái nhà cửa ai lo”.
– Phạm Hiền: Ờ, thế à, cũng đã nhận ra một chút rồi đấy. Vậy bây giờ trải nghiệm nhé:
TH1: Vợ và Bồ (đúng ngôi Vợ trong nhà Bồ bên ngoài)
- Vợ chăm con. Mình chăm bồ => Mình hả hê.
- Vợ cằn nhằn. Bồ nhõng nhẽo => Mình hồi teen.
- Vợ chê bai. Bồ khen nịnh => Mình quan trọng.
- Vợ tiếc tiền. Bồ tiêu tiền => Mình phóng khoáng.
- Vợ nấu ăn. Bồ ăn nhà hàng => Mình lãng mạn.
- Vợ lôi thôi. Bồ điệu đà => Mình ga lăng.
- Vợ giám sát. Bồ cùng chơi => Mình dân chơi.
- Vợ thẳng thô. Bồ ngọt ngào. => Mình lên cung trăng.
TH2: Bồ và Vợ (đổi ngôi Bồ trong nhà Vợ ngoài nhà).
- Bồ ngồi chơi. Vợ phơi phới. => Mình thành ô sin.
- Bồ không chăm con mình. Vợ làm đẹp => Mình thành vú nuôi.
- Bồ không nấu ăn. Vợ đi nhà hàng => Mình thành người làm bếp.
- Bồ điệu đà. Vợ spa. => Mình thành bàn ủi.
- Bồ vui chơi. Vợ đi chơi => Mình rỗng ví.
- Bồ không sát sao. Vợ bay cao xa. => Mình thành không nhà.
- Bồ chán ngán. Vợ sáng láng => Mình loạng quạng.
- Bồ ra đi. Vợ đã ra đi => Mình thành cái chi?
– Có ông chồng bảo: Thôi chị ơi em chóng mặt và căng đầu quá, chị nói thế thì em cũng thấy sợ rồi nhưng mà cũng khó nhỉ vì vợ và bồ khác nhau mà.
– Phạm Hiền: Vậy hay là hãy để người phụ nữ của mình vừa là vợ và thêm là bồ thì sẽ tròn vai hơn rất nhiều đấy nhỉ?
Muốn vợ ngọt ngào như bồ thì các ông chồng hãy cố gắng đừng biến vợ thành:
- Cái máy đẻ và chăm con miễn phí
- Con rô bốt dọn dẹp, nấu nướng mọi thứ
- Cái loa phóng thanh giải quyết vấn đề con trẻ
Hãy có trách nhiệm chăm con, làm việc nhà… cùng vợ thì vợ sẽ:
- Có thời gian để chơi với chồng con.
- Xinh đẹp không đầu bù tóc rối.
- Ngọt ngào, nhẹ nhàng, cười tươi không cằn nhằn kêu than.
Hãy đối xử tốt với vợ như bồ
- Chiều chuộng, ngọt ngào với vợ
- Cung phụng đi chơi, làm đẹp, mua sắm
- Không bắt bẻ hay ép buộc phải làm gì cho mình mà chỉ phục vụ mọi sở thích của vợ.
- Chi cấp tài chính không tính toán
- Đáp ứng bất kỳ vấn đề gì khi vợ cần
Đấy, hãy nhớ rằng trở nên đẹp hơn, ngọt ngào hơn, lãng mạn hơn là việc rất dễ với các bà vợ bởi vì đó là bản năng đã có sẵn của bất kỳ người phụ nữ nào, vợ có thể làm song song tất cả từ xinh đẹp đến đảm đang nếu muốn, và vợ có xấu hay thô hay khó thì đó là “chữ đẹp để sống”. Nhưng với bồ có lẽ trở thành vợ đúng nghĩa rất khó và đó là “chữ cố để chơi”.
Trả lời