
Nhiều người nghĩ sống tích cực là phải luôn vui vẻ, nhẹ nhàng, nén giận, nhịn buồn, cười dù trong lòng ấm ức.
Nhưng đó không phải tích cực mà là đang giả vờ ổn.
Tích cực thật, phải bắt đầu từ sự trung thực với chính cảm xúc và nhận thức của mình, dám nhìn nhận sai, đúng rõ ràng dám sửa chứ không phải dám che.
1. Bỏ qua đúng cách, không phải coi sai là nhỏ
Không phải bất ổn nào cũng nên bỏ qua.
Bất ổn nhỏ, có thể cho qua.
Nhưng bất ổn lớn mà ta lại cố coi là nhỏ đó không phải bao dung, mà là tự làm mòn giá trị đúng sai.
2. Sai là sai, không có vùng xám để biện hộ
Người thật sự tích cực không lấy những điều đúng trước đây để biện minh cho cái sai hiện tại.
Bởi khi dám nhìn nhận mình sai, ta mới có cơ hội tốt lên.
Người càng nhiều lý lẽ để chứng minh mình không sai thường là người đang sợ sự thật.
3. Giải quyết vấn đề, không giải tỏa cái tôi
Tích cực không phải là dây dưa, lôi kéo chuyện cũ để thắng thua.
Đó là biết rành mạch trong từng vấn đề sai đâu sửa đó, không quàng xiên, không bẻ lái để đổ lỗi.
Người bản lĩnh không nói nhiều họ xử lý vấn đề, không xử lý cảm xúc của người khác.
4. Chịu đựng có giới hạn, nhưng không được phóng thích tiêu cực tùy ý
Ai cũng có giới hạn. Nhưng bộc phát tiêu cực tự do không phải là quyền, mà là thiếu tu dưỡng nhẫn nại.
Trưởng thành không nằm ở việc ta chịu đựng bao nhiêu, mà ở việc ta biết kiểm soát mình đến đâu trong khi chịu đựng.
5. Trách nhiệm là thước đo thật của người lớn
Một người trưởng thành không nói tại ai, mà nói “ldo tôi.
Sai lầm là của mình, hiểu lầm cũng là do cách mình thể hiện.
Không đổ lỗi, không biện minh, không né tránh đó mới là tích cực thực chất.
6. Khi bị phê bình hãy lắng nghe bằng lý trí, không bằng tự ái
Không ai bị góp ý khi hoàn toàn đúng.
Có thể mình chỉ sai ít, hay chỉ gây hiểu sai nhưng vẫn là mình gây ra.
Thế nên, thay vì ức, hãy cảm ơn vì được soi sáng điểm mình chưa thấy.
7. Đừng dùng sống cho bản thân như tấm lá chắn ích kỷ
Không ai sống tách khỏi mối quan hệ.
Nếu chỉ chăm chăm tôi sống cho tôi mà quên mất sợi dây liên kết quanh mình, bạn đang tự cắt rời mình khỏi nhân tâm.
Tích cực thật là sống quan tâm mà không đòi hỏi, cho đi mà không cần ghi công.
8. Cố tình hiểu thay vì cố tình không hiểu
Một người tích cực không đòi mọi thứ phải theo ý mình.
Họ chọn hiểu bản chất, hiểu quy luật, hiểu gốc của vấn đề trước khi phán xét.
Vì chỉ khi hiểu đúng, ta mới hành động hợp lý và mới thật sự tốt lên.
Đôi khi, nói khéo nhưng lòng cay là tiêu cực.
Đôi khi, nói thẳng nhưng lòng sáng lại là tích cực.
Bản chất không nằm ở cách thể hiện, mà ở đích đến của hành động:
Ta nói để hơn người hay để giúp người?
Ta im lặng vì sợ, vì ấm ức hay vì hiểu?
Tích cực thật không nằm ở vẻ ngoài nhẹ nhàng, mà ở nội tâm công bằng, không cố chấp, biết vì điều đúng.
Chỉ khi ta dám nhìn thật, dám chịu thật và dám sửa thật, ta mới bước ra khỏi ảo giác tích cực để sống một đời đúng nghĩa.
3 BƯỚC THỰC HÀNH ĐỂ TRỞ NÊN TÍCH CỰC THẬT
Bước 1: Trung thực với chính cảm xúc của mình nhưng không nuông chiều nó
Tích cực không phải là nén mọi thứ cho qua, mà là biết mình đang cảm thấy gì và chọn cách phản ứng có ý thức.
Khi giận, đừng phủ nhận cảm xúc ấy. Hãy dừng lại để nhìn: Mình đang giận điều gì, và điều đó có thật đáng để giận không?
Khi buồn, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ. Hãy chấp nhận: Mình đang yếu lòng và rồi tự hỏi: Mình cần học được gì từ nỗi buồn này?
Khi thất vọng, đừng đổ lỗi. Hãy tự vấn: Mình đã kỳ vọng điều gì sai?
Trung thực để hiểu mình, nhưng không nuông chiều cảm xúc yếu, đó là nền tảng của người có nội lực tích cực thật.
Bước 2: Phân tích gốc vấn đề trước khi phản ứng
Hầu hết tiêu cực xuất phát từ thói quen phản ứng nhanh hơn suy nghĩ.
Tích cực thật là khi ta tập cho mình thói quen phân tích trước khi phán xét.
Hãy hỏi ba câu trước khi phản ứng: Mình đang hiểu từ gốc hay chỉ hiểu từ ngọn. Vấn đề này thuộc trách nhiệm của ai, mình hay người khác?. Hành động tiếp theo của mình sẽ làm mọi thứ tốt lên hay tệ hơn?
Nếu không chắc chưa cần nói, chưa cần hành động.
Vì người tích cực không làm cho mình nhẹ lòng nhất thời mà làm cho vấn đề được giải quyết bền.
Nhẫn ở đây không phải là yếu, hoặc cam chịu ấm ức mà là tỉnh táo.
Bước 3: Hành động hướng thiện chứ không hướng thắng
Mọi hành động chỉ thực sự tích cực khi đích đến là sự tốt lên cho người khác hoặc cho tập thể, chứ không phải để chứng minh bản thân đúng.
Khi góp ý, hãy hỏi: Mình nói để họ hiểu, hay để mình hơn?
Khi nhường nhịn, hãy hỏi: Mình nhịn vì sợ, hay vì muốn giữ hòa khí thật sự?
Khi giúp ai đó, hãy hỏi: Mình giúp vì lòng tốt hay để được công nhận là tốt?
Tích cực thật luôn có mục đích hướng thiện, không mang động cơ chứng tỏ.
Vì người càng thiện càng bình an, nhưng người càng muốn thắng thì càng mất chính mình.
Sống tích cực không phải là luôn mỉm cười, không phải là không buồn, không giận, không sai.
Sống tích cực là biết mình đang sai đâu và chọn sửa đúng cách, biết mình đang buồn nhưng không để nỗi buồn điều khiển hành vi, biết ai đang sai nhưng không để sự đúng của mình biến thành ngạo mạn.
Tích cực thật là khi ta sống trong sáng, công bằng và hướng thiện để dù không hoàn hảo, ta vẫn đáng được tôn trọng và bình yên.