Tháo chạy Covid
———————
Ôi dân tôi
Sao nghèo kiệt cùng lắm vậy
Khắp ngả thôn quê chạy ra thành phố
Chỉ mong đổi đời có việc, có no
Sống lầm lũi lang thang
Nay đây, nhưng chẳng biết ngày mai
Covid đến không có nơi lánh nạn
Tháo chạy phố về quê để tự cứu lấy mình
Nguy hiểm lắm ư
Đâu có cách nào khác chọn
Cứ chạy thôi, mệt thì nằm đường nghỉ
Cái nắng chói chang, rát nóng đến tận cùng
Mất tất cả rồi
Chẳng kịp trở tay mà chuẩn bị
Gói ghém nhỏ nhoi, mọi thứ to để lại
Bao mồ hôi chắt chiu sắm sửa về không
Để được sinh tồn
Bé đỏ hỏn cùng cha chạy ngàn ki lô mét
Bé nhỏ xíu bế em sau lái mẹ đường trường
Tai nạn thương tâm trên đường tháo chạy
Nỗi thống khổ gánh gồng niềm đau mặn chát
Dân tôi ơi
Về thôi, về nơi ta sinh ra
Dẫu nghèo khó nhưng có mái nhà che
Sau tất cả, rồi đường hầm sẽ mở!
Trả lời