
P1. Người phụ nữ mải mê chạy theo các lớp phát triển bản thân, chữa lành tâm lý bề mặt nhưng không chạm đến gốc rễ và quên đi vai trò trong gia đình, hôn nhân, con cái.
1. Từ nhận thức sai lệch
Người phụ nữ thường rơi vào ảo giác rằng chữa lành cho mình trước đã, rồi mọi thứ khác sẽ tự ổn.
Nhưng thực chất, họ chỉ đang học những kỹ thuật an ủi, nghe lời hứa hẹn sống tích cực, yêu bản thân mà không giải quyết các mâu thuẫn gốc rễ trong tính cách, tổn thương, trách nhiệm.
Họ quên rằng chữa lành thật sự không chỉ là ngồi thiền, viết nhật ký cảm xúc, tham gia lớp năng lượng… mà là nhận thức lại chính vai trò của mình trong gia đình – chồng – con.
Nhận thức lệch này dẫn đến việc chạy trốn thay vì đối diện nẻn bỏ bê nhà cửa, nghĩ rằng chồng con là rào cản, còn các lớp học kia mới là cứu cánh.
2. Từ tâm lý bên trong
Bên trong, người phụ nữ vẫn mất cân bằng:
Vẫn lo âu, vẫn tự ti, vẫn mệt mỏi.
Nhưng họ tô son bằng một lớp vỏ giả tạo nụ cười, những status sống vui, sống tích cực”.
Họ dễ phụ thuộc cảm xúc vào các lớp học khi hôm nào có lớp thì phấn khởi, về nhà lại tụt cảm xúc.
Họ hình thành một cơ chế lẩn tránh đau thương khi thay vì học cách trao đổi, giải quyết mâu thuẫn với chồng con, họ chọn ra ngoài để tìm năng lượng mới.
3. Từ cảm xúc không ổn định
Người phụ nữ càng chạy theo chữa lành bề mặt càng dễ rơi vào:
Thất vọng khi thấy sau lớp học, về nhà vẫn cãi nhau với chồng, vẫn bị con lạnh nhạt.
Nghiện cảm xúc mới nên luôn muốn tham gia lớp tiếp theo, tìm thầy tiếp theo, học liệu mới.
Căm giận và oán trách kiểu Tôi thay đổi rồi mà sao chồng tôi vẫn thế? Con tôi vẫn thế?.
Cảm xúc trở nên dao động lộn xộn lúc hưng phấn quá, lúc trầm tụt sâu.
4. Từ thái độ sống
Họ dễ hình thành thái độ xa rời gia đình nên coi chồng con là người không hiểu mình, còn cộng đồng lớp học là gia đình mới.
Họ trở nên khó tính, xét nét, đòi hỏi muốn chồng cũng phát triển bản thân như tôi, muốn con cũng thay đổi theo tôi.
Từ đó sinh ra sự phán xét ngược và chồng bị chê là kém tiến bộ, con bị coi là cản trở.
Thái độ này khiến hôn nhân và quan hệ mẹ con căng thẳng và lạnh nhạt hơn.
5. Từ hành động bất ổn
Bỏ bê vai trò làm vợ, làm mẹ nên cơm nước không còn ưu tiên, chuyện học của con bị gạt sang một bên, thời gian dành cho chồng con giảm dần.
Chi tiêu thiếu kiểm soát khi đổ tiền vào lớp học, khóa học, retreat “chữa lành”, trong khi kinh tế gia đình thêm áp lực.
Tăng sự xung đột khi thay vì giảm, các cuộc cãi vã gia đình tăng lên vì cảm giác một người bỏ chạy, một người gánh hết.
Xa rời thực tế khi họ sống nhiều trong ảo tưởng tôi đang chữa lành, nhưng thực chất là đang tạo thêm khoảng cách với những điều cần chữa lành nhất là mối quan hệ thật.
Chữa lành không phải là kỹ thuật hay lớp học, mà là nhìn thẳng vào gốc rễ tổn thương để thay đổi nhận thức và hành vi trong chính đời sống hằng ngày.
Một người phụ nữ có thể đi hàng chục lớp học, nhưng nếu không dám thay đổi cách cư xử với chồng, không học cách lắng nghe con, không học cách điều chỉnh bản thân trong gia đình, thì đó vẫn chỉ là chữa lành ảo khi tự ru ngủ.
Thay vì mải mê tìm lớp mới, người phụ nữ cần:
(1) Nhận diện vấn đề thực sự trong hôn nhân, con cái.
(2) Học cách chịu trách nhiệm, thay đổi trong ứng xử hàng ngày.
(3) Biết cân bằng: phát triển bản thân nhưng không bỏ rơi vai trò làm mẹ – làm vợ.
P2 – Người mẹ nghiện chữa lành bề mặt
Bạn H 36 tuổi, có hai con ( một bé tiểu học, một bé lớp 8)
Hôn nhân: Chồng bận rộn, ít chia sẻ.
Chị cảm thấy cô đơn, bị áp lực, luôn thấy mình bị thiếu yêu thương.
Tình cờ, bạn H tham gia một lớp “chữa lành tổn thương ”. Sau đó, bạn H liên tiếp đăng ký hết lớp này đến lớp khác (năng lượng, thiền định, viết nhật ký, retreat…)
Bạn ấy tin rằng: Mình phải chữa lành cho mình trước thì gia đình mới hạnh phúc được
Mỗi lần đi học lớp, bạn H. thấy phấn khởi, về nhà nói với chồng:
Anh phải hiểu em, em đang thay đổi để tốt hơn cho cả nhà.
Nhưng thực tế, cơm nước dần qua loa, con cái xin mẹ dạy bài thì nghe: Để mai, hôm nay mẹ mệt, mẹ còn thiền, còn viết nhật ký.
Chồng cảm thấy vợ xa cách và viển vông, con thì ngày càng lạnh nhạt, không muốn chia sẻ.
Tài chính: Bạn ấy chi cả trăm triệu cho các khóa học, trong khi chồng phải gồng lo kinh tế.
Kết quả: Gia đình cãi vã nhiều hơn trước, H thì thấy bất công: Sao em đã thay đổi mà anh và các con chẳng thay đổi .
Nhận thức sai lệch khi H. tưởng rằng chữa cho mình nghĩa là chạy ra ngoài tìm lớp, nhưng thật ra gốc rễ tổn thương nằm trong chính gia đình, trong mối quan hệ hằng ngày.
Tâm lý trốn tránh thay vì đối diện với khó chịu khi trò chuyện với chồng, kiên nhẫn với con, H chọn đi học để được an ủi, cổ vũ.
Cảm xúc bất ổn khi hôm có lớp thì vui, hôm ở nhà thì bực dọc, khiến gia đình mất cân bằng.
Thái độ sai: H coi chồng con là kém tiến bộ, còn mình là người thức tỉnh nên sinh ra kiêu ngạo ảo tưởng.
Hành động sai khi bỏ bê trách nhiệm, chi tiêu quá mức, đẩy hôn nhân vào bế tắc.
1. Quá trình chạm gốc rễ
Khi đến gặp PH bạn H được chỉ rõ:
Chữa lành thật sự không phải là bỏ chạy khỏi mối quan hệ thật.
Tổn thương tuổi thơ không thể xóa bằng vài buổi thiền, mà cần sửa thói quen ứng xử hàng ngày (học cách nói chuyện không công kích, học cách lắng nghe, học cách cân bằng tôi – chồng – con)
PH hướng bạn ấy đi vào 3 bước:
- B1. Tự nhận trách nhiệm: Không đổ cho chồng, không đổ cho tuổi thơ, mà nhìn thẳng vào hành động hiện tại của mình.
- B2. Điều chỉnh hành vi nhỏ mỗi ngày: Thay vì đi học thêm lớp mới, dành 30 p 60p ngồi học cùng con, 15 p – 30p nói chuyện tử tế với chồng.
- B3. Tái lập cân bằng: Vẫn có thể học lớp phát triển bản thân, nhưng phải giới hạn, không lấy lý do đó để bỏ rơi gia đình.
2. Kết quả sau 6 tháng
- H dừng chạy theo lớp học liên tục, chỉ giữ lại một lớp phù hợp.
- Thay vào đó, H học kỹ năng giao tiếp trong hôn nhân và kỹ năng làm bạn với con tức là chữa ngay trong thực tế.
- Chồng bớt căng thẳng vì thấy vợ biết sống thật hơn, con cũng dần chia sẻ lại.
- Quan trọng nhất: H thoát khỏi ảo tưởng chữa lành bề mặt và biết cách quay về với gốc rễ gia đình.
Chữa lành không nằm ở lớp học, không nằm ở những kỹ thuật năng lượng, mà nằm trong từng cách bạn đối diện với chồng con mỗi ngày. Nếu không dám sửa từ gốc, mọi lớp học chỉ là thuốc giảm đau, còn vết thương vẫn loét dần.
P3 – Hành trình 30 ngày quay về chữa lành gốc rễ
1. Nguyên tắc chung
Mỗi ngày chỉ cần 20–40 phút, không phức tạp, không cần lớp học đắt tiền.
Mỗi bước đi là một thay đổi nhỏ nhưng thật trong nhận thức, cảm xúc, hành động.
Chữa lành = chạm vào những quan hệ thật, chứ không phải chạy đi tìm cảm xúc ảo.
=> Tuần 1: Nhận diện vấn đề thật của bản thân Thay vì chạy trốn
- Ngày 1: Viết ra 3 điều khiến bạn bực bội nhất trong hôn nhân, con cái. Chỉ viết, không phán xét.
- Ngày 2: Nhìn lại chi tiêu tháng qua: bao nhiêu cho gia đình, bao nhiêu cho các lớp chữa lành. Ghi con số, đối diện thật.
- Ngày 3: Dành 15 phút quan sát con khi học/làm việc bằng cách không nói, chỉ nhìn để hiểu.
- Ngày 4: Nói chuyện 10 phút với chồng, không phán xét, chỉ lắng nghe anh ấy kể về công việc.
- Ngày 5: Viết thư cho chính mình: Mình đang chạy trốn điều gì?
- Ngày 6: Thay vì thiền 30 phút, dành 30 phút dạy bài cho con, 30 phút dọn bữa cơm cho cả nhà.
- Ngày 7: Nhận ra 1 lần bạn đã trốn bằng cách viện cớ đi học/lướt mạng thay vì đối diện.
=> Tuần 2: Cân bằng cái Tôi và Gia đình
- Ngày 8: Chọn một việc gia đình bạn thường bỏ qua (nấu một bữa tử tế, ngồi ăn cùng nhau) và làm ngay.
- Ngày 9: Dành 30 phút chơi với con mà không cầm điện thoại.
- Ngày 10: Gọi điện/một tin nhắn yêu thương cho bố mẹ ruột hoặc bố mẹ chồng để chữa lành từ gốc cội.
- Ngày 11: Thử kìm lại một câu phán xét chồng/con để thay bằng một câu hỏi nhẹ nhàng.
- Ngày 12: Viết ra 3 điều chồng bạn đã làm tốt (dù nhỏ).
- Ngày 13: Nhận diện một ảo tưởng phát triển bản thân mà bạn từng tin (ví dụ: chỉ cần tôi thay đổi, cả nhà sẽ thay đổi). Gạch bỏ nó.
- Ngày 14: Cả nhà cùng xem một bộ phim ngắn và thảo luận với con.
=> Tuần 3: Thay đổi hành động thật
- Ngày 15: Thức dậy sớm hơn 15 phút để chuẩn bị bữa sáng cho gia đình.
- Ngày 16: Khi con sai, thay vì mắng hãy hỏi Con nghĩ cách khác để làm tốt hơn là gì?.
- Ngày 17: Thử một buổi tối không điện thoại, chỉ trò chuyện cùng chồng.
- Ngày 18: Ghi âm một đoạn giọng bạn nói với con. Nghe lại và nhận ra giọng điệu mình có đang gắt gỏng hay lạnh lùng không.
- Ngày 19: Thay vì đăng status tích cực, hãy viết tay một lời cảm ơn chồng/con và dán lên bàn ăn.
- Ngày 20: Tự mua một món quà nhỏ cho con (sách, vở, đồ chơi học tập) thay vì mua thêm sách/lớp phát triển bản thân.
- Ngày 21: Gia đình có một bữa ăn chung, bạn chỉ lắng nghe, không giảng đạo.
=> Tuần 4: Củng cố Sống thật, không ảo tưởng
- Ngày 22: Tự hỏi nếu tôi không được đi lớp nào nữa, tôi có còn hạnh phúc không?. Viết ra câu trả lời thật.
- Ngày 23: Tập trung vào 1 hành động tốt lặp lại (ví dụ: ăn cơm cùng con mỗi tối) và ghi lại 7 ngày liên tiếp.
- Ngày 24: Kể cho con một câu chuyện tuổi thơ của bạn, để con thấy bạn cũng từng yếu đuối.
- Ngày 25: Nói một lời xin lỗi chồng về một lần bạn đã rời xa gia đình vì đi chữa lành cá nhân.
- Ngày 26: Thử để chồng hoặc con quyết định một việc nhỏ trong nhà (chọn món ăn, nơi đi chơi).
- Ngày 27: Ghi lại 5 việc bạn làm để gia đình được yên ấm (dù nhỏ).
- Ngày 28: Tự dành 20 phút chăm sóc bản thân ( nghe nhạc, đọc sách), nhưng không quên báo cho chồng/con để họ cảm thấy được tôn trọng.
- Ngày 29: Nhìn lại toàn bộ tháng này bạn đã bỏ bao nhiêu lần trốn chạy bằng lớp học/thiền giả, thay bằng bao nhiêu hành động thật.
- Ngày 30: Ngồi cùng chồng con, nói thẳng Một tháng qua em đang tập thay đổi, nhưng em vẫn cần anh/con góp ý để tốt hơn.
2. Kết quả sau 30 ngày
Người phụ nữ không còn nghiện chữa lành bề mặt, mà học cách chữa lành ngay trong thực tế hôn nhân gia đình.
Chồng con cảm nhận sự hiện diện thật, không còn thấy mẹ/vợ sống ảo.
Bản thân người phụ nữ vẫn được phát triển, nhưng là phát triển gắn liền với trách nhiệm và tình yêu thương.
P4. Rèn luyện không phụ thuộc chữa lành đám đông
1. Loại bỏ 10 sai lầm phụ nữ thường mắc khi nghiện chữa lành bề mặt
(1) Đồng nhất chữa lành với đi lớp học
Nghĩ rằng chỉ cần tham gia retreat, lớp phát triển bản thân, thiền… là đã chữa lành.
Thực chất: Chữa lành nằm trong cách bạn thay đổi ứng xử với chồng con mỗi ngày.
(2) Bỏ rơi gia đình vì lý do tôi phải yêu bản thân trước
Lấy lý do yêu bản thân để né tránh trách nhiệm cơm nước, chăm con, chia sẻ với chồng.
Hệ quả: Gia đình mất kết nối, con thiếu mẹ, chồng thấy vợ vô trách nhiệm.
(3) Tự huyễn hoặc rằng “tôi đang thay đổi”
Nói rất nhiều về năng lượng mới, rung động mới, nhưng hành động ở nhà vẫn cáu gắt, xét nét.
Hệ quả: Sống 2 mặt, càng khiến chồng con xa lánh.
(4) So sánh chồng/con với người tiến bộ ngoài lớp học
Thấy thầy cô, bạn bè trong lớp sâu sắc, còn chồng thì thô kệch, lạc hậu.
Hệ quả: Chồng bị xem thường, mâu thuẫn tăng cao.
(5) Nghiện cảm xúc mới, mất cân bằng ở nhà
Trong lớp thì hưng phấn, về nhà thì tụt cảm xúc, dễ nổi nóng.
Hệ quả: Biến gia đình thành nơi xả bực, còn lớp học thành chốn tôn thờ gây đảo lộn vai trò thật và ảo.
(6) Chi tiêu mất kiểm soát
Đổ hàng chục, hàng trăm triệu cho các lớp chữa lành, nhưng lại tiếc từng đồng cho con học hay nhu cầu thiết thực của gia đình.
Hệ quả: Chồng thêm áp lực, nảy sinh cãi vã.
(7) Chạy trốn đối diện mâu thuẫn thật
Có vấn đề với chồng thì đi học thêm lớp, có khó khăn với con thì lại thiền cho an.
Hệ quả: Mâu thuẫn không giải quyết mà chỉ chồng chất, gia đình dần rạn nứt.
(8) Đặt mình ở vị thế người thức tỉnh
Luôn nghĩ: Tôi thay đổi rồi, còn anh và con chưa tiến bộ.
Hệ quả: Thái độ kiêu ngạo ảo, coi thường người thân gây mất đi sự bình đẳng, tôn trọng trong gia đình.
(9) Đánh đồng tổn thương quá khứ với cái cớ cho hiện tại
Luôn nói: Vì tuổi thơ tôi thiếu thốn nên tôi như thế.
Hệ quả: Thay vì sửa, bạn hợp thức hóa sự yếu đuối, đẩy trách nhiệm sang quá khứ.
(10) Quên rằng chữa lành là hành động nhỏ, lặp lại hàng ngày
Nghĩ rằng một khóa học có thể reset cuộc đời.
Thực chất: Chỉ những thay đổi nhỏ và bền trong vai trò vợ – mẹ – con mới tạo ra chữa lành thật.
Mọi lớp học, mọi khóa trị liệu chỉ là công cụ. Nếu bạn không chịu nhìn lại cách mình ăn nói, hành xử với chồng con, thì đó chỉ là chữa lành ảo. Chữa lành thật bắt đầu từ khi bạn rửa một bát cơm với tâm bình an, ngồi nghe con kể chuyện mà không ngắt lời.
2. Tự vấn mỗi tối trước khi đi ngủ
- Hôm nay mình đã dành bao nhiêu phút thực sự cho chồng/con? . Gồm cả ăn cơm cùng và thời gian hiện diện thật sự trong trò chuyện, lắng nghe, chơi cùng.Trong ngày, mình đã có lời nào phán xét chồng/con. Nếu có, mình có kìm lại được không?. Mình có thay bằng một câu hỏi tử tế hay lắng nghe không?
- Mình đã dùng tiền cho cái gì nhiều hơn đó là lớp học cho mình hay nhu cầu thiết thực của gia đình?
- Khi con nhờ giúp đỡ, mình đã phản ứng thế nào. Từ chối vì bận thiền, học, viết nhật ký hay dừng lại để hiện diện cùng con?
- Hôm nay mình có nói với chồng một câu ấm áp chưa. Không phải là báo cáo hay trách móc, mà là một lời yêu thương, biết ơn, hoặc động viên.
- Hôm nay mình có trốn tránh một mâu thuẫn thật bằng cách viện cớ chữa lành không?. ( Ví dụ im lặng rồi đi học thêm lớp, thay vì thẳng thắn nhưng nhẹ nhàng trao đổi)
- Trong ngày, mình đã có phút nào cảm thấy kiêu ngạo vì mình tiến bộ hơn người thân?
- Mình có đang lấy tổn thương quá khứ làm cái cớ cho hành vi hiện tại không (Ví dụ: Vì tuổi thơ tôi không hạnh phúc nên tôi dễ nổi nóng với con)
- Hôm nay mình đã làm ít nhất 1 việc nhỏ để gia đình dễ chịu hơn chưa?. Có thể là rửa bát, dọn dẹp, chuẩn bị bữa ăn, đưa con đi học, ngồi nghe con tâm sự.
- Hôm nay mình thực sự bình an ở đâu? Trong lớp học ảo? Hay trong khoảnh khắc thật khi nhìn con học, nghe chồng cười, tự pha cho mình một tách trà?
Nếu ít nhất 6 câu trả lời nghiêng về gia đình, chồng, con thì bạn đang chữa lành thật. Nếu đa số trả lời nghiêng về lớp học, kỹ thuật, cảm xúc ảo và bạn đang chạy theo chữa lành bề mặt.
Bạn bắt đầu thấy sự hiện diện của mình có tác động thậ và con chia sẻ nhiều hơn, chồng bớt căng thẳng hơn.
Bạn không còn cảm giác nghiện lớp học, mà tìm được cảm giác chữa lành trong chính căn nhà.
Quan trọng nhất là bạn thấy mình thay đổi bằng hành động nhỏ hằng ngày, chứ không nhờ cảm xúc bơm thổi từ bên ngoài.