Thân mến gửi các con gái những điều con cần biết khi còn là học sinh! Hãy mãi là những thiên thần đáng yêu và cao ngạo con gái à!
– Đừng quá dễ dàng trao cử chỉ yêu thương cho một kẻ nào đó chưa có khả năng cho con cuộc sống như cha mẹ, gia đình. Vì nó khiến con còn nhỏ nhưng sẽ phải oằn đôi vai để lo toan, gánh vác cho những người chẳng thể làm gì tốt nhất của hiện tại và tương lai.
Hãy nhớ rằng con được tạo hóa sinh ra để có quyền đặt giá trị bản thân lên cao hơn tất cả! Nên con có quyền lựa chọn những người xứng đáng nhất, tài năng nhất khi đã lớn khôn!
– Đừng quá dễ dàng trao trái tim cho một kẻ nào đó không khuyên con học hành và phát triển sự nghiệp, bản thân tốt nhất, vì nó kéo con xuống vũng bùn của tương lai mù mịt! Và khi họ chán rồi thì sẽ dẫm đạp trái tim con ứa máu.
Hãy nhớ rằng con là sự hiện diện cho nét đẹp thiên thần mà không ai có quyền chối bỏ! Nên trái tim con có quyền lí trí để hòa quyện với một trái tim biết khát khao sự trân trọng khi lớn lên!
– Đừng quá dễ dàng để ai đó chạm vào con và lấy đi của con những thứ quý giá nhất của người con gái. Vì nó làm hoen ố và biến con thành một món đồ chơi cũ nát. Rồi đến một ngày con sẽ bị quẳng đi không thương tiếc trong sự dè bỉu, coi thường đến đớn đau.
Hãy nhớ rằng con là người phải luôn được cao ngạo đến cao sang nên phải sống bảo vệ mình để luôn được ngước nhìn con nhé!
– Đừng buông bỏ học hành, sự lo toan của cha mẹ, sự yêu thương của thầy cô bạn bè mà con đáng có để chạy theo sự lôi kéo buông thả cá nhân với những ảo tưởng điên rồ. Vì lúc đó cuộc đời con đặt dấu chấm hết của sự sung sướng đời học trò trong khi bạn bè xung quanh vẫn vô tư, vui chơi mà chẳng phải lo toan.
Hãy nhớ rằng sự thấy thoải mái, thấy tự do của con chỉ trong hiện tại còn tương lai xa con sẽ rẽ hướng mịt mù.
– Hãy dừng lại đi con và quay về ngay đi con. Đó mới là vị trí của con để luôn vẫn là sự hồn nhiên trong yêu thương, bao bọc của tất cả mọi người yêu thương con thật lòng! “Cha mẹ luôn yêu con không cần điều kiện, ở ngoài kia phải có điều kiện mới yêu con” Ngẫm mà xem, nghĩ mà xem, tưởng tượng mà xem, sẽ thấy đúng nếu con thực sự trân trọng chính mình!
Những ngày này sao cứ phải nghe, phải chứng kiến nhiều con chệch hướng trong cái thứ gọi là “tình yêu” của tuổi học trò. Để rồi chứng kiến con buông hết, bỏ hết trong sự phũ phàng rũ bỏ hết tất cả những gì mà cha mẹ, thầy cô, gia đình đã dành cho các con và tự rũ bỏ bản thân để biến mình trở thành một con rối, một món đồ vô giá trị. Cảm thấy thật hoang mang và đau đớn quá! Nuôi con quá khổ và muốn con hạnh phúc còn khổ, khó hơn rất nhiều
P/s: Xin lỗi các bậc cha mẹ và những người đã trường thành vì bài này Phạm Hiền viết để mục đích cho các con gái đang tuổi học sinh nhé. Có thể hơi động chạm nhưng thông cảm vì muốn các con thực sự hiểu đúng hơn trong độ tuổi không nên này.
Trả lời