Không ai không trải qua một lần bị tổn thương và chỉ hơn nhau ở cách vượt qua như thế nào, mất thời gian bao lâu… Vì vậy ngay bây giờ tổn thương bạn đang nắm giữ thì ở đâu đó một ai đó cũng đang nắm giữ nó giống như bạn. Thay bằng than vãn hoặc buông bỏ hãy tạo cho mình một vạch xuất phát mới trên một đường đua mới mà ở đó chỉ có nụ cười, sự tha thứ và niềm hạnh phúc trong sự vượt qua một cách kiên cường.
Không ai không trải qua một lần bị oan ức và chỉ hơn nhau ở việc một ai đó ngay lúc này vẫn bình tĩnh trong sự điềm nhiên lờ đi coi nó là thứ vô chi không hiện hữu, nhưng ở đâu đó khác lại có một người khác cứ phải chạy đua cảm xúc, suy nghĩ trên đường đua giải thích chứng minh. Hãy nhớ oan ức, sai trái hay đúng đắn cũng do con người tự nghĩ ra nên đừng biến mình thành con rối trong quan điểm, suy nghĩ của người khác.
Không ai không trải qua một lần thất bại, chỉ khác nhau là có người coi nó là bài học quý giá để không dừng bước mà tiếp tục vươn lên, còn ở nơi nào đó lại có người chỉ biết buông bỏ, gục ngã trong sự đổ lỗi… Ngay bây giờ hãy nhìn xung quanh để thấy cuộc sống vẫn đang thay đổi và phát triển nên nếu bạn dừng lại thì tự bạn đã đi ngược đường đua.
Đừng nghĩ rằng mọi thứ không hay đến với bạn thì chỉ mình bạn mới mắc phải. Trên thế gian này nhiều người khác cũng vậy và phần lớn họ vượt qua thậm chí ngoạn mục, chỉ số rất rất ít thất bại và số ít đó thường lại là do chính sự cố chấp và buông bỏ trong sự gặm nhấm đổ lỗi, ăn thua.
Một sự thật hiển nhiên người tốt mà thẳng đến mức không cần công nhận thì dễ nhận quả đắng sầu:
- Bạn chẳng thể ngồi im khi gặp chuyện bất bình và dễ phạm phải tư thù cá nhân khi bảo vệ một ai đó…
- Bạn chẳng cần ai phải công nhận hay báo đáp công giúp nên người được giúp nghiễm nhiên không trân trọng và cho đó là nghĩa vụ bạn phải làm, thậm chí nếu ok thì đỡ hơn chút, nếu để họ trỗi dậy bản năng tự ái thì bạn có thể bị chửi trong sự không hiểu nổi…
- Bạn luôn lo lắng, bao đồng, đón đầu để tốt cho người khác mà quên cả bản thân muốn gì, cần gì…, thậm chí bị cho là đồ dở hơi lăng xăng chuyện của người khác…
- Bạn hay quá thẳng để cho người khác biết sai mà sửa, biết nguy mà tránh nên dễ bị khó ưa vì dạy đời họ.
- Bạn không thích nhận lời cảm ơn hay được trả ơn từ người bạn giúp nên chẳng ai nhìn ra bạn như giá trị bạn bỏ ra.
- Bạn thân thiện thậm chí quan tâm quá mức như chuyện của mình khiến người khác khó chịu vì như bạn làm phiền họ…
- Bạn giúp vài lần mà có lần không thể sẽ bị cho là thay tâm đổi tính tệ với họ…
- Bạn không uốn cái lưỡi để xinh cái miệng nên mặc dù muốn tốt cho người khác vẫn bị ghét vì thái độ và lời nói ghê gớm, đanh thép…
- Giúp người chẳng cần nói ra nên người cũng chẳng cần nhớ…
- Sống thẳng như cái cây nên tình sâu bên trong mà ngoài thì gai góc nên mọi người phải kiêng chừng….
Sự ngược đời vẫn tồn tại là người chẳng đến mức tốt đâu thậm chí không thật thì luôn được yêu quý thậm chí nể phục:
- Họ đứng ngoài không cần phải vào cuộc để chỉ bạn hướng dẫn thậm chí mắng mỏ để người nào đó thay đổi và có kết quả đúng như bạn mong muốn là người bạn giúp đã tốt hơn. Nhưng khi sự việc xong xuôi họ chỉ cần động viên, vuốt ve người đó, và đương nhiên sự dịu dàng đó của họ sẽ để lại sự cảm tình hơn nên được quý hơn.
- Họ không cần quan tâm ai đó làm gì hay quyết định gì để tốt nhất với phương châm vĩ hòa di quý “không biết đâu nhé, tự biết phải làm sao tốt nhất và nếu quyết định phải chịu đấy”. Nhưng họ vẫn được quý kể cả ai đó gặp bất ổn vì rõ ràng họ đã cảnh báo nên chẳng liên quan. Còn bạn nếu là người nhận ra bất ổn mà ngăn cản thì sẽ bị không thích.
- Họ chẳng giúp gì ai kể cả họ có khả năng rất nhiều. Nhưng vẫn được quý vì họ không rơi vào trạng thái bị phán xét khi giúp rồi mà lại không đúng ý hoặc giúp rồi lại không giúp nữa…
Có rất nhiều vấn để luôn ngược với lòng tốt hay sự tử tế thực sự mà ai cũng đã từng mắc phải hoặc khiến người khác bị mắc phải. Rất khó để đo lường đúng sai để phải sống như thế nào. Vì vậy cứ thuận theo tự nhiên được và mất, có ơn và vô ơn… để an yên.
Trả lời