Khả năng của bản thân là không giới hạn nếu ta luôn có tâm thế cùng nó sánh bước không ngơi nghỉ
Tôi luôn quan sát cuộc sống với quy luật của lí trí và cảm xúc thực tế. Chưa bao giờ tôi quan tâm người khác làm gì, có gì. Tôi chỉ quan tâm mọi thứ trong cuộc sống xung quanh đã đạt được gì và chưa đạt được gì, có gì và chưa có gì, yếu hay thiếu gì…, để vận động tìm ra những gì mà quy luật sống vốn dĩ phải có. Cứ như vậy khiến tôi có những gì bản thân cần nghĩ, những gì bản thân cần ứng dụng thay đổi cho mình và cho sứ mệnh đồng hành cùng nhiều người.
Mọi người tôi gặp, mọi vấn đề tôi tiếp cận, mọi thứ mang đến cho tôi gồm có cả tốt và xấu, có cả sự mang ơn và vô ơn, có cả sự cảm ơn và phản bội, có cả sự nhún nhường và lên mặt… Tất cả luôn là bài học để tôi mở mang hơn sự tự tin về kiến thức, khả năng cho đích đến mỗi chia sẻ, mỗi cho đi trên con đường mình đã chọn
Với tôi cố gắng khai thác khả năng của bản thân, sẽ luôn đạt được giá trị lớn lao hơn là cố gắng chạy theo để thể hiện như người khác hoặc theo xu thế!
=> Khả năng của mỗi người có trong từng ngóc ngách kể cả trong các yếu điểm nếu nỗ lực để tìm ra.
=> Con người luôn có ít nhất một điểm mạnh để đánh bại tất cả các điểm yếu và chỉ cầu luôn nỗ lực đến cùng để tìm ra chìa khoá đó.
Với tôi sự thành công trong chừng mực nhưng yêu thích, tâm huyết…, sẽ tốt hơn rất nhiều sự thành công mà mình bị gồng mình gò ép hoặc dễ lạc lối sự tử tế!
=> Tôi rất lắng nghe để điều chỉnh tốt hơn nhưng không cho phép bị dẫn dắt.
=> Tôi rất chú trọng học hỏi nhưng luôn chắt lọc kỹ lưỡng tính phù hợp với bản thân.
=> Tôi rất nhẫn nại trong sự cố thay đổi hoặc hoán đổi ai đó, điều gì đó kể cả nhận ra họ không thể tốt nhưng luôn quyết liệt dừng lại khi mọi thứ tồi tệ như dự đoán đã xảy ra.
=> Tôi rất sẵn sàng bỏ qua, tha thứ cho mỗi sự phản bội hoặc sự không tử tế nhưng luôn tránh để không phải chứng kiến sự không tốt đầy lên hoặc không phải tiếp tục lòng tốt của mình vô nghĩa.
=> Tôi thích lời nói cảm ơn, xin lỗi nhưng sẽ luôn đánh giá hành động, thái độ đi kèm nó để biết được tấm lòng thực hay chỉ qua đường. Cũng không quá chú trọng vào nó để cảm thấy phải có nó từ bất kỳ ai. Với tôi cho đi đã là niềm vui và là món quà trân trọng tự mình trao tặng cho chính mình.
=> Tôi rất không thích sự tung hô hoặc cần sự nổi tiếng hay nhiều người phải biết đến nhưng sẽ luôn mong muốn mỗi duyên gặp là sự trân trọng của sự tích cực thấu hiểu mà không phải cái tôi đòi hỏi.
Tôi cũng là người theo chủ nghĩa khắc kỷ để nghiêm khắc với bản thân từ đó nghiêm túc trong từng khoảnh khắc nhỏ với cuộc sống của mình và xung quanh.
Với tôi khả năng của bản thân không giới hạn nếu ta luôn có tâm thế cùng nó sánh bước không ngơi nghỉ… bằng trí tuệ của cả lí trí và cảm xúc!
Trả lời