Hạnh phúc từ sự tĩnh và lặng
Hạnh phúc không phải giàu có của cải mà là sự giàu có về tinh thần. Bởi nếu con người vì tiền, vì của mà tinh thần bất an thì khó để khoan thai đạt đến.
Hạnh phúc không phải chỉ được nhận mà là sự được cho nhưng không cần nhận lại. Bởi nếu con người cứ mải miết cho nhưng mải miết để mong được công nhận hay chỉ là sự biết đến thì khó để được an.
Hạnh phúc không phải cứ luôn được yêu, được thương mà là sự biết yêu, biết thương. Bởi nếu con người luôn mong mỏi phải được quan tâm, phải được thương yêu thì khó để thấy thỏa mãn để rồi luôn quẫy đòi mãi không ngừng.
Hạnh phúc không phải bạn chẳng phải làm gì nhưng vẫn có mọi thứ mà là sự tự mình với sự nỗ lực đam mê lao động để có mọi thứ mình muốn. Bởi sự phụ thuộc dù thừa thãi đến bao nhiêu thì khó để trọn vẹn người làm chủ.
Hạnh phúc không phải là sự được tung hô mà là sự được nể trọng. Bởi tung hô chỉ là tức thời nhưng sau đó có thể là sự không thể trân trọng thậm chí phán xét, chê bai…
Hạnh phúc không phải bất kỳ điều gì khiến ta thấy sướng mà khi tinh thần ta cảm thấy yên với chính mình, an yên không vướng bận với mọi vấn đề và với mọi người xung quanh. Nó là thứ luôn dưới chân, luôn xung quanh nhưng vô hình trong cảm nhận và ta phải tĩnh lặng để tìm ra nó.
Tĩnh lặng khi thấy tức giận
Tĩnh lặng khi thấy buồn phiền
Tĩnh lặng khi đang tham vọng
Tĩnh lặng khi đang bế tắc
Tĩnh lặng khi cần quyết định
Tĩnh lặng khi bị chê bai
Tĩnh lặng khi cần giải quyết
Tĩnh lặng khi bị thất vọng
Tĩnh lặng khi bị phản bội
Tĩnh lặng khi bị phê bình
Tĩnh lặng khi bị mắng chửi
Tĩnh lặng nếu muốn buông bỏ
Tĩnh lặng nếu thấy oan ức
Tĩnh lặng nếu thấy khổ quá
Tĩnh lặng nếu thấy lạc lõng
Tĩnh lặng nếu không ai hiểu
Tĩnh lặng nếu không thể có
Tĩnh lặng nếu không thể đạt
Tĩnh lặng khi thấy đời nhấp nhô
Tĩnh lặng nếu bị gặp sóng gió
Tĩnh và lặng mọi điều như gió thoảng
Cảm xúc cân bằng chẳng vướng bận oán than!
Trả lời