Giáo dục con trẻ trong gia đình chúng ta nên học những cái mới của người nhưng phải giữ cái hay của mình và hoà nhập nhưng đừng hòa tan trong sự không hiểu biết tới nơi. Nó sẽ khiến chúng ta vô thức mà chệch hướng!
Sự tây hóa ngô nghê vì bản thân chẳng hiểu cái gốc tinh hoa của tây khiến chúng ta vô tình:
Coi thường các phương pháp tinh hoa dạy con của bao thế hệ cha ông Việt, đó là:
- Dạy con trách nhiệm cao với chính mình và gia đình…
- Dạy con yêu thương bản thân và yêu thương gắn kết với bạn bè, hàng xóm.
- Dạy con sự nín nhịn trong điềm đạm ôn hoà và bản lĩnh…
- Dạy con có chính kiến trong cái tôi vượt khó để lắng nghe.
- Dạy con không sợ thất bại hay sợ hãi vì sai phải sửa.
- Dạy Con muốn học mà thành tài thì phải đi đôi với làm để thành nhân trước đã. Vì có Tài mà chẳng có nhân thì chẳng ai tin mà cùng làm.
- Dạy con chữ Hiếu để biết trân trọng cội nguồn từ đó mới có gốc mà lớn lên.
- Dạy con khả năng sinh tồn trước các sân si hay bất kỳ sự bất công nào trong cuộc sống.
- Dạy con sự khó khăn để tiết kiệm, trân trọng những gì đang có.
- Chỉ công nhận việc nào làm được, chê trách yếu kém để con biết mà sửa tốt hơn.
Thay vào đó là sự cho rằng người Việt không có cách dạy con ưu việt để rồi:
- Con chỉ cần học giỏi không cần làm gì mà trở nên ích kỷ, ngô nghê với mọi vấn đề xung quanh nên chẳng thể thành tài.
- Thích thì chơi không thì thôi sao phải gắn kết nếu chẳng để làm gì.
- Hiếu chiến hiếu thắng chỉ để thể hiện mình trong sự nóng vội ăn thua lộ liễu.
- Chỉ dạy con phải thành công mà không được phép thất bại, không được mắc sai lầm và con sợ thất bại nên chỉ một vấp ngã nhỏ đã thành bệnh lý hoặc hư hỗn.
- Hứng thú thì mới học không thì thôi nên con chẳng cần vượt khó.
- Dạy con kỹ năng toàn cầu, du nhập toàn cầu nhưng quên con thích nghi cuộc sống thông thường nhất trong gia đình còn chưa nổi khi chúng luôn lười biếng, chống đối….
- Thỏa sức bao bọc, bù đắp để thỏa mãn trước kia mình thiếu thốn nên tạo ra sự chỉ biết hưởng thụ.
- Thỏa sức thể hiện nhà mình giàu có (kể cả đi vay) để con ảo tưởng sống ảo.
- Huyễn hoặc khen con, khó chịu khi nghe yếu điểm nên đến khi con phát tác bất ổn thì đã muộn.
Quan điểm lệch thì tâm thế dạy con cũng như vậy. Mỗi con trẻ luôn có sự tác động từ nhiều hướng. Nhưng có lẽ hãy thay đổi bắt đầu từ bố mẹ và gia đình trong chính quan điểm và hành động.
Hãy nhớ ngoài ngoại ngữ, các kỹ năng mềm của xã hội mới này thì dạy về nhân cách và thành tài từ chính mình các ông cha ta vẫn luôn là số 1 mà bao thế hệ trước kia bây giờ đang thành tài đúng nghĩa.
Đừng dạy con khác một đứa trẻ bình thường. Dù con có ra sao thì con cũng phải lớn để tự lập. Thay bằng 1-2 lần với đứa trẻ khác thì với con có phải nỗ lực gấp cả 1000 lần với từng việc nhỏ xíu vẫn phải tiếp tục. Đừng bao giờ cho phép bỏ cuộc!
Không biết các con sẽ đi về đâu với một xã hội mà cha mẹ đang thực sự loạn nhịp trong chính cách dạy con của mình. Cứ nghe những điều xa vời, cứ thích những điều cao quá, cứ chạy và mãi cứ chạy mải miết mà không biết con thực sự cần gì, để con có khả năng tự giúp chính con…!
P/s: Trăn trở nhưng cũng không biết phải làm gì vì những điều giản dị cần thiết không thể vượt qua những suy nghĩ quá cao siêu phi thực tế. Nhiều con khổ thực sự!
Trả lời