Tôi nói thật, Các bố mẹ Việt không thể cổ suý và cũng không thể adua theo mà áp đặt con mình theo con người khác, đừng biến con thành “vũ trụ” để cho rằng những bố mẹ có những đứa con đó là thiên tài!
Ghi theo câu chuyện của Phạm Hiền và một mẹ có 1 con học tại Anh, 1 con tại Pháp, 2 con học tại Mỹ (bố mẹ đang sống và làm việc tại Mỹ)
Chị Phạm Hiền ơi các bố mẹ ở Việt Nam mình kỳ quá hà:
Tôi biết rất nhiều mẹ đã, đang có những đứa con tuyệt vời đạt thành quả khi con đang học Trung học, đại học, thạc sỹ, tiến sỹ với học bổng toàn phần, thậm chí được cấp thêm kinh phí nghiên cứu… tại nước ngoài, nhưng mẹ con vẫn giản dị vui với niềm vui của mình trong bền bỉ rèn cho con cả tài và lòng trắc ẩn cho cộng đồng!. Nhưng họ không mang con ra làm bình phong cho các chiêu bài PR, quảng cáo hay bất kỳ thứ gì khác đâu.
Các con đạt thành tích nhiều lắm, cấp trường, cấp cao hơn nhưng với chúng tôi đó là những giải bình thường giống như mấy giải ở trường tại Việt Nam thôi. Các con thi được học bổng cũng rất nhiều, con tôi cũng thế thôi nhưng tôi vẫn nói rằng các bạn nghèo tại Việt Nam tự luyện thi Tiếng Anh đạt học bổng mới quý, còn các con được ôn luyện, được có điều kiện thì đó là điều bình thường, đặc biệt tìm kiếm học bổng cho các cấp học sinh mới khó chứ cấp đại học tại các nước bây giờ không quá khó, nếu chú trọng chỉ ôn luyện các môn thi thì còn dễ hơn thi đại học tại Việt Nam.
Chị bảo Phạm Hiền là sao cách đây mấy năm có báo đài muốn phỏng vấn về con mà tôi không cho phỏng vấn cũng có lý do. (Đó là do bạn tôi làm trong đài nên biết con tôi mà mời thôi chứ tôi không có cho ai biết, vì con lớn nhà tôi 6 ngoại ngữ, đứa thứ 2 có 3 ngoại ngữ, các con út luôn phải học ít nhất 2 ngoại ngữ). Nói thật Tương lai của các con còn rất dài và thành công hiện tại mới đang dừng lại ở việc học, nhưng thành công cuộc đời của con chỉ được tính đến khi con học xong, tự ra đời làm được gì, liệu con có tiếp tục thành công hay không là cả một quá trình con cần nỗ lực không ngơi nghỉ.
Tôi nói thật, Các bố mẹ Việt không thể cổ suý và cũng không thể adua theo mà áp đặt con mình theo con người khác, đừng biến con thành “vũ trụ” để cho rằng những bố mẹ có những đứa con đó là thiên tài! Tôi thấy bình thường, tôi cũng có viết cảm nhận các vấn đề về con, chúc mừng con kể cả trên face của tôi, nhưng chỉ tôi, ông xã và các con đọc để vui là đủ rồi, nhiều bạn báo muốn viết nhưng không bao giờ tôi tiếp cận, tôi không cho phép vì đó là quyền cá nhân. Mà tôi cũng chỉ viết 1 chút những gì khó nhất mà con đạt được, chứ giấy khen hay học bổng này nọ thì không bao giờ.
Trả lời