Sự bản năng và sự chưa làm chủ được tâm thế trong dạy con là một điều đáng lo ngại. Tuy nhiên rất ít cha mẹ nhận ra bởi rất nhiều các lý do khó mà khác đi được. Chỉ khổ con trẻ nếu cha me không nhất quán khi dạy con, nó khiến cho con trẻ từ khi sinh ra là tờ giấy trắng nhưng bị vẽ nguệch ngoạc lộn xộn đến mức không biết phải như thế nào mới là đúng với bố mẹ của chính mình.
Chắc hẳn các cha mẹ trong lúc tương tác với các con, cũng đã gặp phải một trong những tình huống mà cha me không nhất quán khi dạy con như dưới đây.
– Lúc vui thì luôn tự đáp ứng cho con hoặc sẵn sàng đáp ứng khi con đòi. Nhưng khi tâm trạng có vấn đề thì con xin lại sẵn sàng la hét, quát mắng, cấm đoán thậm chí ném bỏ, đập nát…
– Lúc con còn nhỏ thì thi nhau nghĩ hộ, làm hộ, quyết định hộ con, bao bọc con. Nhưng khi con lớn dần lên vì quen không phải nghĩ, không phải làm nên bị cho là lười biếng, không có trách nhiệm, dốt, chậm chạp.
– Lúc nóng giận thì sẵn sàng quát mắng thậm chí cho con đòn roi. Nhưng khi nguội thì lại xuýt xoa thương xót khiến con thực sự chẳng biết mình sai hay đúng chỗ nào.
– Lúc thấy con có chút không như mong muốn thì sừng sực nóng vội lo lắng và lao vào uốn nắn. Nhưng khi qua cơn sốt ruột thì lại không thể kiên trì thêm nữa, bỏ lửng và khiến con chẳng biết đâu mà đi tiếp nên lại tệ hơn, và sau đó con lại bị cho là hết thuốc chữa.
– Lúc lo lắng cho con thì tìm kiếm không ngơi nghỉ và sẵn sàng quăng cả cục tiền lớn cho con đi học hết chỗ này chỗ khác. Nhưng khi đăng ký xong rồi thì sự lo lắng cũng bớt đi và mặc kệ con học được gì thì học, họ dạy gì kệ họ, đến lúc chợt giật mình hình như con vẫn vậy (thậm chí vì xa rời thực tế học tập của con nên con thay đổi hay không cũng không biết) và chỉ biết nóng vội quy kết là nơi dạy của con kém hoặc bản thân con mình dốt. Sau đó là nghỉ, rồi lại đi tìm, lại đăng ký, lại vẫn vậy, lại nghỉ. Và cứ vòng tròn luẩn quẩn để con tự bơi trong vai một chú hoặc một cô chuột bạch để giải quyết cảm xúc, cái tôi của cha mẹ.
Nên đặt bản thân vào địa vị của con để thấy rằng, mình cũng phải tương tác với những người sáng nắng chiều mưa thì sẽ như thế nào nhỉ. Mình là người lớn hơn cái đầu của con đến vài chục năm còn sẽ loay hoay, còn sẽ thấy khổ sở huống gì con trẻ mới đang trải nghiệm kiến thức sống, trải nghiệm nhận thức, trải nghiệm bản lĩnh đương đầu.
Hãy bình tĩnh và kiên trì, tỉ mỉ trong từng quyết định liên quan đến con và đã quyết định gì cho con thì càng cần hơn sự đồng hành kiên trì bền bỉ để con không phải loay hoay rồi bị cho là hư, dốt chẳng thể làm gì!
Trả lời