Cuộc đời là một hành trình với nhiều hỉ – nộ – ái – ố. Con người trong hành trình đó có bao nhiêu người nhận ra mọi điều đó dù có ra sao nếu trân trọng nó thì bản thân sẽ luôn không bao giờ phải nghĩ suy. Phần lớn chúng ta cứ mải miết để chỉ nghĩ rằng bản thân phải biết ơn những ai giúp đỡ và buồn với những ai khiến ta thất vọng mà quên đi cần cảm ơn và trân trọng cả chính ta trong cuộc đời này.
CẢM ƠN TÔI!
—————–
Cảm ơn tôi mỗi sớm mai thức dậy
Dẫu có lo toan ghánh gồng nhiều trăn trở
Lí trí đong đầy năng lượng để yêu thương
Cảm ơn người đã gieo duyên ta gặp
Dẫu có đôi khi hữu tình nhưng lạc ý
Cảm xúc vỗ về ta mãi ở bên nhau!
Cảm ơn đời mỗi ngày bao thử thách
Lúc bão giông, lúc long trời lở đất
Có nhiều khi phải nung mình trên lửa đỏ
Lí trí sáng soi dẫn đường đầy bản lĩnh
Trái tim căng tràn nhiệt huyết ấm êm!
Cảm ơn tôi, ơn đời, ơn người và tất cả
Cho cuộc sống là hành trình không tẻ nhạt
Hỉ, nộ, ái, ố như nốt nhạc kêu vang thức tỉnh
Lúc vút cao, lúc tĩnh tại, lắng sâu tinh tường
Sân, si, tham, hận như bóng tối, sỏi, gai
Cho mỗi bước chân cuộc đời thêm trĩu nặng
Để ta nhận ra buông xả, thứ tha là hạnh phúc
Nó của chính mình sao phải mải miết tìm xa!
Cuộc sống là muôn màu và nghị lực là của mỗi người. Ai cũng có góc khuất của sự khó và quan trọng ai chiến đấu để vượt qua!
Trả lời