Một bộ phận cha mẹ việt với quan điểm dạy con trên trời cần thức tỉnh
Tôi đã kêu than thậm chí không ngại mà khó tính khốc liệt với những cha mẹ chủ quan, ngộ nhận trên mây tôi đã gặp để mong họ hãy tỉnh ngộ yêu con, vì con thì phải hiểu con yếu gì, thiếu gì, cần gì nhưng những người như vậy họ lô cốt lắm, khi nào vấp phải mới tỉnh và quay trở lại thì đã muộn lắm rồi!
Họ biến những cha mẹ dạy con làm việc từ bé để có kỹ năng giải quyết vấn đề thành phù thuỷ ác độc với con, đày đoạ con.
Họ biến những cha mẹ cho con đi học kỹ này nọ thành điên, dở hơi con có bị sao mà học. Với tư duy ngắn hạn khi con phải có vấn đề mới học kỹ năng, thậm chí họ cũng không nhận ra con mình đang yếu lắm, thiếu lắm so với những đứa trẻ thậm chí ít tuổi hơn con mình.
Họ biến những cha mẹ đầu tư học kỹ năng cho con mà không học tiếng anh, không đi nước ngoài để mà tham gia vài ngày hay 1 tuần ở “tây”! thành kẻ quê mùa lạc hậu vì không biết sính ngoại, vì không đầu tư để con ra ngoài thế giới. Thậm chí với họ thì không đầu tư học văn hoá cho con thành tài mà đi đầu từ những thứ chẳng ra gì, những cái đó con tự lớn lên khắc có.
Họ biến những cha mẹ đầu tư học kỹ năng sống, phát triển này nọ cho con thành kẻ không biết tiêu tiền, lãng phí vì họ nói tiền đó hàng năm cho con đi du lịch, mua đồ chơi, quần áo, ăn uống cho con nó sướng.
Họ biến những cha mẹ không đi chơi mà ở nhà tỉ mỉ đồng hành với con thành kẻ ki bo, không tân tiến, không sành điệu, sống dốt.
Họ biến những cha mẹ phải đưa con đi học kỹ năng là người dốt, không hiểu biết, không có kiến thức, vì kỹ năng sống mà cũng phải đi học à, điên, phí tiền…, cái đó mình hiểu biết hết chỉ là không có thời gian thôi.
Họ biến những cha mẹ đưa con đi học kỹ năng sống thành tội đồ vì cần văn hoá để học mà thi cử cho con tốt nhất thì không cho đi, để con học không giỏi như bạn bè thì nó xấu hổ, cha mẹ nó xấu mặt.
Họ không nhận thấy con mình chậm hơn, nhiều hành vi cực kỳ bất ổn như đi vệ sinh mất kiểm soát, không có bạn chơi, đánh nhau, học không nổi mà luôn cho rằng nó là đứa trẻ khác biệt và sau này sẽ thành thiên tài cho mà xem…, trong khi chê con người đang phát triển theo quy luật thành có vấn đề.
Họ cho rằng con chỉ cần học để thành tài lúc đó nhiều tiền thì thích gì chẳng được sao phải có trách nhiệm, sao phải rửa bát, dọn nhà…
Họ cho rằng trẻ đứa nào chẳng nghịch ngợm, lười biếng, ham game, ham chơi…, sao phải lòng lắng. Chơi chán khắc dừng, mặc kệ nó sao phải bắt nó dừng sở thích
Họ cho rằng sao cần phải dạy chia sẻ hay tử tế vì đời có tử tế đâu. Dạy như vậy để nó khổ à, kệ đời đối xử với ta như thế nào ta cũng làm như vậy.
Họ cho rằng học kỹ năng là ba cáo thứ vớ vẩn. Họ biến giáo dục nhân cách, giáo dục để sống tốt thành thứ rẻ tiền, thành thứ có vấn đề. Họ cười khẩy, họ nhếch mép, thậm chí họ nói những lời nói tệ hại theo kiểu dạy đời, theo kiểu mình khôn, theo kiểu mình hiểu biết. Để rồi sau đó vài năm khi những đứa con của những cha mẹ có vấn đề như họ đã từng chê bai khác con họ, những cha mẹ điên khùng, dở hơi, ác độc mà họ đã cười cợt nhàn hạ hơn thì họ lại muốn được học cách như vậy nhưng nó đã muộn quá nhiều!
Thế đấy xã hội hiện đại loạn nhận thức, loạn quan điểm và loạn giáo dục cũng chính từ nhận thức sính ngoại, thích hoành tráng, thích thể hiện bay trên bầu trời nhưng không hiểu bản chất nên chỉ học từ ngọn trên trời của tứ phía và chỉ khổ những đứa con thơ bị giết mòn!
Con cái chúng ta không tự hình thành nên tính cách và cũng không phải tính cách của con là do gen di truyền. Nhược hay ưu điểm trong tính cách của con được hình thành từ chính sự quan sát và học hỏi trong môi trường sống, đặc biệt phần nhiều từ chính bố mẹ. Vì vậy, các cha mẹ đừng vì một phút tự ái, hiếu chiến, không dám nhìn vào sự thật bản thân mà quên rằng trong con có đủ ưu và nhược của chính mình. Hơn nữa những nổi trội nhất về nhược điểm của cha mẹ luôn có sức hút hấp thụ nhanh nhất với con.
Trả lời