Khi chồng nói: “Chúng ta ly hôn nhé”
– Chồng: Chúng ta ly hôn nhé, anh có người khác rồi.
– Vợ: Người ấy hơn em ở điểm gì?
– Chồng: Không hơn em điểm gì cả.
– Vợ: Thế tại sao anh lại muốn ly hôn?
– Chồng: Vì anh hết yêu em rồi.
– Vợ: Phải có lý do để hết yêu em chứ?
– Chồng: Không có lý do gì cả, chỉ vì anh yêu cô ấy, thế thôi.
– Vợ: Em có chăm sóc anh không? Em có đòi hỏi anh gì không? Em có lỗi gì khác không?
– Chồng: Em không có lỗi gì cả, em rất chăm sóc anh, tốt với anh
– Vợ: Em xấu hơn và không ăn chơi như cô ta à?
– Chồng: Không, em xinh hơn!
– Vợ: Thế thì tại sao?
– Chồng: Anh không biết, nhưng ở bên cạnh cô ấy anh thấy hợp hơn, bọn anh có thể chia sẻ được với nhau về công việc, cô ấy giúp anh được nhiều hơn
– Vợ: Thế tại sao trước kia mỗi lần em hỏi han và muốn chia sẻ với anh về công việc thì anh luôn gạt đi và nói rằng em không cần quan tâm đâu, để anh lo!
– Chồng: (im lặng)
– Vợ: Anh còn lý do nào khác thuyết phục hơn không?
– Chồng: Không! Nhưng cô ấy có thai rồi, anh không thể bỏ con anh được
– Vợ: Thế 2 đứa con ( 1 trai, một gái) của chúng ta thì sao?
– Chồng: Anh vẫn có trách nhiệm với các con, anh sẽ lo cho chúng tốt nhất
– Vợ: Thế anh sẽ chăm sóc các con như thế nào?
– Chồng: Anh sẽ cố gắng làm nhiều tiền để lo cho chúng đi du học, lúc nào rảnh anh đón chúng đi chơi
– Vợ: Thế liệu vợ mới của anh có cho anh làm như vậy không? Thời gian đâu anh giành cho cô ấy và con của hai người nữa?
– Chồng: Cô ấy cũng đã có một cậu con trai với chồng trước, anh sẽ lo lắng hết cho bọn trẻ, em không phải lo.
– Vợ: Anh đã nói chuyện này với cô ấy chưa?
– Chồng: Anh chưa nói, nhưng anh nghĩ cô ấy đồng ý thôi, cô ấy rất tốt.
– Vợ: Cô ấy đến với anh trước khi ly hôn hay sau khi ly hôn?
– Chồng: Bọn anh yêu nhau cách đây 3 năm rồi, nhưng Cô ấy mới ly hôn vì quyết định đến với anh.
– Vợ: Liệu cô ấy có độ lượng để anh nuôi cả 2 đứa con của chúng ta không? Cô ấy có chăm sóc tốt cho chúng không?
– Chồng: Bọn anh bàn với nhau là anh sẽ nuôi một đứa.
– Vợ: Thế nếu em nhường anh nuôi cả hai thì sao?
– Chồng: ( Im lặng)
– Vợ: Anh đã nghĩ đến vấn đề trong gia đình anh có “ Con anh, con em, con chúng ta chưa?”. Nó sẽ như thế nào? Anh có thương con cô ấy như con anh không và ngược lại cô ấy có thương con anh như con cô ấy không?
– Chồng: Có, bọn anh bàn với nhau hết rồi.
– Vợ: Nếu con anh và con cô ấy cùng trong danh giới của cái sống và chết, mà anh chỉ có thể cứu được một đứa, anh sẽ cứu đứa nào?
– Chồng: (nói rất nhanh) Anh sẽ cứu con anh chứ!
– Vợ: Vậy nếu nó là tình huống của cô ấy phải lựa chọn, anh nghĩ cô ấy cứu ai?
– Chồng: Anh không biết, nhưng chắc cô ấy phải cứu con cô ấy trước.
– Vợ: Anh có cần suy nghĩ lại vấn đề ly hôn không? Em sẵn sàng tha thứ cho anh vì các con và vì em thấy anh đang ngộ nhận một cách mơ hồ và viển vông quá. Anh nên nhớ rằng:
* Thứ nhất: Không người bố, người mẹ nào thương con của người khác bằng con mình và hy sinh cho con người khác thì càng không tưởng. Họ có thể tốt nhưng đứng giữa sự phải lựa chọn giữa con riêng của chồng/vợ với con chung hoặc con của mình, thì họ sẽ bắt buộc phải lựa chọn con họ, con chung sau đó mới đến con riêng của chồng/vợ. Họ có thể không muốn vậy nhưng đó là bản năng của người làm cha, làm mẹ.
* Thứ hai: Khi chúng ta yêu nhau và lấy nhau cũng dự định rất nhiều, cũng thề thốt rất nhiều, cũng quyết tâm vượt qua mọi khó khăn đúng không? Nhưng anh có vượt qua được không? Vậy anh có chắc lần này anh làm được theo những gì anh và cô ấy dự đinh, vẽ ra hay không?
* Thứ ba: Anh nói với em là ở với em như địa ngục nên muốn giải thoát trong khi đó anh đi tối ngày, đêm thậm chí không về nhà, không bao giờ quan tâm đến vợ con nhưng em không hề kêu ca phàn nàn. Vậy, liệu anh có đang nói ngược không? Lẽ ra anh phải nói “Anh đã có lỗi khiến em sống trong địa ngục mới đúng chứ?”
* Thứ tư: Mặt khác, em đã rất nhiều lần hỏi anh, anh muốn em thay đổi như thế nào để tốt cho hai vợ chồng hơn, anh không nói mà anh có ở nhà nhiều để em có thể nói chuyện được đâu. Em hỏi anh là cô ấy hơn em không anh nói không và anh nói thậm chí cô ấy còn kém em. Như vậy, rõ ràng anh chưa bao giờ trung thực, thẳng thắn, chưa bao giờ suy nghĩ mối quan hệ của anh và cô ấy một cách sâu sắc, hiểu biết. Em khẳng định anh đang say nắng một cách viển vông, suy nghĩ như một đứa trẻ lên ba quý mến một bạn trong lớp và nói là nó đã có người yêu vậy.
* Thứ năm: Anh nói không muốn về nhà mình, anh thấy như địa ngục, anh không biết tại sao đúng không? Để em nói cho anh biết rằng: Đó là do anh vô trách nhiệm, chỉ đi làm và với những cuộc vui của riêng bản thân mình, không quan tâm đến vợ, không quan tâm đến con cái và anh không có mục tiêu, không có nỗ lực xây dựng gia đình. Vì sự ích kỷ cá nhân nên tự anh rơi vào địa ngục của chính anh chứ không phải do ai khác.
Nói chung còn rất nhiều cái “ Thứ” nữa mà em muốn nói, nhưng thôi, anh hãy lắng xuống và suy nghĩ thật sâu sắc vào. Hãy để em và cô ấy lên bàn cân để cân đi cũng được nhưng phải khách quan nhé! Mặt khác, nghe nói cô ấy cũng có con riêng, anh hãy đưa con của anh, con của cô ấy, con chung của anh và cô ấy lên bàn cân tiểu ly như cân vàng ấy để cân trên phương diện tâm lý thực của bậc làm cha, làm mẹ để xem cuộc sống con anh, con tôi, con chúng ta nó sẽ như thế nào?
Em sẽ coi như đây là đề xuất của anh nhưng em sẽ không đồng ý ly hôn. Anh cứ suy nghĩ thật người lớn, thật khách quan, đừng biện hộ, đừng đổ lỗi để xem có gì khác với những gì anh đang nghĩ và đã nói không? Mặt khác, anh hãy nghĩ đến luật nhân quả và sự công bằng của trời đất với con người:
– Anh đang được em chăm sóc anh sẽ bị phải chăm sóc cô kia với một sự đòi hỏi ghê gớm lắm đấy, anh có chịu được không?
– Anh đang có địa vị, có nhà cao cửa rộng, vợ ngoan, con ngoan nhưng anh ruồng rẫy và phản bội nó, anh sẽ mất tất cả đấy? Thậm chí anh sẽ có cô vợ ngược lại để anh phải ê chề mệt mỏi
– Anh đang có con trai mà bỏ nó để đi lấy vợ khác, ông trời chưa chắc đã cho anh có cơ hội có con trai nữa hoặc thậm chí anh không có con đâu?
Không ai phản bội người khác mà lại có cuộc sống sung sướng và như toan tính đâu anh. Hãy nghĩ thật kỹ…..
P/S: Chúng ta cần suy ngẫm thật kỹ trước khi quyết định đập một ngôi nhà đã vất vả xây nên chỉ vì nghĩ rằng cần phải thay đổi nhé!
Ngoài ra, cần tham lam để giữ những thứ mà bản thân đã phải đổ mồ hôi, nước mắt, bệnh tật…. để có được. Bởi trong cuộc đời đôi khi mỗi thứ, mỗi cơ hội chỉ được có một lần….
– Chuyên gia Phạm Hiền –
Trả lời